NGƯỜI TỐI GIẢN

30 Jan

Hành trình trở về số 0

Phương thuốc giải phóng khỏi bộn bề cuộc sống

(Click vào ĐÂY để mua sách với giá ưu đãi)

Ơn giời, bạn đây rồi! Tranh thủ lúc bạn vừa giở trang đầu tiên của quyển sách này, tôi lập tức phải tố giác ngay một tên tội phạm có thể được xem là kẻ thù lớn nhất của đời bạn. Hắn là kẻ đã khiến cuộc sống của bạn mệt mỏi, cuồng quay và vô định hướng. Hắn tung hoả mù làm bạn quên mất “cần” và “muốn” khác nhau. Hắn thảy bạn vào vòng xoáy của những công việc không tên chiếm lĩnh hết thời gian và tâm trí của bạn. Hắn phủ bụi lên ước mơ và hoài bão của bạn khiến bạn mãi đi lạc đường.

Hắn kìa! Kẻ mang tên “Bộn Bề”. Nếu bạn tự tin rằng cuộc sống của mình hoàn toàn trong trẻo và gọn gàng, xin hãy gấp quyển sách này lại và đợi đến ngày cần đến nó. Còn nếu không, xin hãy cùng tôi khám phá một thế giới kì lạ nơi mọi kẻ Bộn Bề đều bị trục xuất.

Chuyện là, trong khi đi tìm một liều thuốc đặc trị Bộn Bề tôi bị quyến rũ bởi nhiều khái niệm mới lạ. Thú vị một điều là các khái niệm này cuối cùng đều trỏ gốc về một ý tưởng, đó là “chủ nghĩa tối giản” (minimalism). Khái niệm về “lối sống tối giản” lần đầu tiên được truyền bá vào Việt Nam thông qua một bài báo viết về một kiểu sống lạ đời đang trở thành trào lưu ở Nhật (Danshari). Bài báo mô tả những người theo chủ nghĩa tối giản sống trong căn phòng nhỏ xíu với chỉ vài chục vật dụng tối thiểu cần cho cuộc sống. Tất cả tài sản của họ có thể gom vào một chiếc ba lô cùng với tâm thế sẵn sàng lên đường đi khám phá thế giới vào bất cứ lúc nào.

Tôi bắt đầu tìm đọc hàng loạt các quyển sách và bài viết bằng tiếng Anh về chủ nghĩa tối giản để xem chính xác nó là gì. Theo cảm nhận của tôi, đó là một thứ “tôn giáo vô thần”, trong đó mỗi tín đồ thờ một kiểu phù hợp với mình. Có lẽ vì vậy, sẽ thật nực cười nếu ai đó tự định ra tiêu chuẩn cụ thể cho những người muốn trở thành “người tối giản”, như bạn chỉ được có bao nhiêu món đồ, bạn không dùng xe riêng, không dùng điện thoại và internet, không có TV trong nhà, hay thậm chí phải sống độc thân.

Thay vì nhìn vào hiện trạng bên ngoài, tôi nghĩ nên nắm bắt cái thần thái của những người tối giản để mô tả họ. Với tôi, đó là những người có một cái tâm tĩnh lặng, một cái đầu biết tư duy mạch lạc về những thứ mình cần, và một đôi tay dám vứt bỏ những thứ thừa thãi trong cuộc sống của mình. Từ tư duy ấy mới khiến không gian sống của người tối giản không thể tinh gọn hơn và họ không còn sợ mất bất cứ điều gì, không còn bị ràng buộc vào bất cứ điều gì. Nói cách khác, đó là những con người tự do, tự do tuyệt đối.

Mục đích của quyển sách này không phải để khuyên bạn trở thành người tối giản, mà để truyền cảm hứng cho bạn dùng tư duy tối giản như một công cụ hữu hiệu để giải phóng bản thân khỏi những kẻ mang tên Bộn Bề. Nói cách khác, người tối giản không phải là một danh hiệu để bạn vươn tới. Cái bạn cần vươn tới đó là sự tự do về tinh thần. Và tin tôi đi, việc rèn luyện tư duy tối giản không những giúp bạn thoát khỏi những áp lực về công việc, những lo toan về tài chính, mà còn giúp bạn tận hưởng từng giây, từng phút của cuộc sống này.

Tôi gọi hành động tối giản hoá suy nghĩ, tối giản hoá cuộc sống là cuộc hành trình trở về con số 0, hay nói cách khác là cuộc hành trình trở về với bản ngã của mình. Ở đấy, tâm tưởng của bạn không còn bị lẫn tạp với những định kiến và hối hả mà xã hội đã nhồi vào bộ não của bạn. Ở đấy, bạn cảm thấy linh hồn mình được hoàn toàn tự do và cuộc sống mình ngập tràn trong viên mãn. Tôi không biết liệu bạn có thể đi cùng tôi đến cuối chặng đường, nhưng tôi tin chắc ngay cả khi bỏ cuộc giữa chừng, cuộc đời của bạn cũng sẽ bớt bề bộn hơn một chút. Một chút đó là bao nhiêu thì còn phụ thuộc vào mức độ can đảm và sự kiên trì của bạn.

Sách là mặt trăng hay ngón tay?

Trước khi đi vào nội dung chính, tôi muốn chúng ta cùng khởi động bằng việc nhìn lại cách đọc sách thuộc dòng self-help, gọi một cách chính thống là sách phát triển bản thân, gọi một cách mỉa mai là sách dạy đời. Đây là một trong những dòng sách chiếm nhiều chỗ nhất trên kệ của các nhà sách, sở hữu nhiều tựa thuộc loại bán chạy nhất, nhưng đồng thời cũng bị ném gạch đá nhiều nhất.

Tại sao lại có hiện tượng như vậy? Tại sao có những người xem sách self-help là tác nhân tạo bước ngoặt cho đời mình, có những người xem sách self-help như một làn gió mát luồn qua tóc rồi bay đi mất, nhưng cũng có người khinh khỉnh xem nó như một loại chất tẩy não tào lao?

Đức Phật từng ví von những lời dạy của mình như ngón tay chỉ trăng. Khi Phật chỉ trăng, mặt trăng không nằm ở trên ngón tay của Phật mà nằm theo hướng ngón tay ấy chỉ. Người khôn ngoan sẽ biết nương theo ngón tay để nhìn về hướng mặt trăng, trong khi người mu muội chỉ biết nhìn chằm chặp vào ngón tay và xem đó như chân lí.

Sách self-help cũng vậy. Khi các tác giả cố gắng truyền đạt một thông điệp về cuộc sống qua quyển sách của họ, có độc giả nhìn thấy tinh thần của thông điệp ấy và cố gắng vươn đến đó theo cách riêng của mình, nhưng cũng có độc giả chỉ biết mổ xẻ và phê phán những biện pháp mang tính giáo điều mà tác giả đưa ra. Nếu xem sách là mặt trăng, người đọc có thể sẽ không bao giờ thấy hài lòng. Nhưng nếu xem sách là ngón tay, người đọc sẽ tập trung nhìn theo hướng ngón tay ấy chỉ để thưởng lãm vẻ đẹp của ánh trăng và cảm nhận được làn gió mát thổi qua tâm hồn mình. Thậm chí, nếu họ không chỉ thưởng lãm mà còn biết chiêm nghiệm thì cuộc sống của họ có thể sẽ thay đổi hoàn toàn theo một hướng tốt đẹp hơn.

Mỗi quyển sách self-help chẳng qua cũng chỉ là một cái ngón tay! Dù ngắn dù dài, dù cong dù thẳng, dù thon thả hay thô kệch thì ngón tay ấy cũng đang chỉ về một ánh trăng nào đấy. Trừ khi đề bài bắt bạn mô tả ngón tay, xin hãy nhìn theo hướng ngón tay ấy chỉ chứ đừng xăm xoi bình phẩm nó.

 

Một số đoạn trích từ “Người tối giản”:

Thế nào là phong cách sống tối giản?

Lối sống tối giản là một sợi dây

Người đẹp Remedios: Tại sao phải mặc quần áo?

“Vô Sở Hữu” và phong trào lên núi chữa bệnh ở Hàn Quốc

Văn hoá cởi truồng và sở thích khoe thân

7 thoughts on “NGƯỜI TỐI GIẢN

  1. En voiture ou dans un lieu public, il y a une nuance. moi, non, je ne me défoule jamais sur le premier quidam venu. C’est anormal ? Et je me regarde très bien dans une glace…

  2. Why would Spencer have to “retract” anything? Two women get abused by a Copt, therefore, the many more Muslims that Spencer points out who are abusing and killing Copts are all canceled out. Great logic.

  3. Thanks, Catherine. It’s one thing to make the decision in fiction, but I’m not sure that’s a power I’d like, either. Nor would I necessarily want a pyrotechnic power, Lou. I’d be afraid of setting the wrong thing on fire!–Linda

  4. Cảm ơn em đã tiếp thêm động lực cho chị. Chúc em sớm tối giản được mọi thứ. ^^

  5. Vô tình đọc qua blog của chị (ko rõ nên gọi chị hay là cô, em năm nay 29 xuân rồi) khi tìm hiểu về Topica Native. (HIện em đang theo học Topica và thấy tương đối nản vi mình quá ư bận rộn và bản thân cũng thật sự chây ì, động lực thì tương đối ko đậm nét. Hy vọng thời gian tới sẽ vì tiếc tiền mà chăm ngoan hơn.)
    Btw, cái mục đích của comment này là bày tỏ niềm hứng thú lớn lao đối với những gì chị viết. 🙂
    Hy vọng quyển sách trên đây sớm lên kệ. Bởi bản thân nhận thấy mình quá ư phức tạp rối rắm nhiễu sự đa sầu mệt mỏi… Em sẽ tìm mua sách, dù đang khôngđược sống ở 1 trong 2 trung tâm văn hóa của nước nhà, haizzz.

Comments are closed.