Khi Được Ma Yêu

10 Nov

Đây đã là ngôi nhà thứ 3 trong 7 tháng gần đây. Cứ ngỡ cái quan tài nhỏ bẻ này là chốn bình an … Nhưng đêm qua ma lại đến ngủ chung với em.
————-
Dù đây đã là lần thứ mấy mươi thức dậy và thấy mình đang ngủ với ma, nhưng em vẫn không khỏi bàng hoàng.
Những “kỷ niệm” xưa lại ùa về …
————-
Lần đầu tiên em gặp ma ở Hàn Quốc là vào tháng 3 năm nay tại căn hộ 207, ở trạng thái giữa tỉnh giữa mơ như bóng đè. Em bật dậy khóc tức tưởi, và quả quyết với nhỏ cùng nhà rằng con ma là thật – không phải là mơ. Em nhớ như in cảm giác chụp được bàn chân đang đặt trên bụng mình. Bàn chân thô kệch, da dày và xù xì, những ngón chân múp máp và đầy đặn. Và em thậm chí cảm nhận được từng cử động của một kẻ nào đó đang nằm ngủ ngược chiều với mình.
————
Lần thứ hai diễn ra ngày hôm sau đó. Em gượng mở mắt khi phát hiện ai đó nằm cạnh xiết tay mình rất chặt. Sau khi nhớ chắc chắn rằng mình đang ngủ ở nhà, và hôm qua chẳng có đứa bạn nào đến ngủ lại, em hoảng hốt cố giật tay ra. Sau một hồi giằng co thì em thức được.
————
Và từ đó chuyện “ngủ say – thức dậy – phát hiện ra hắn” diễn ra như cơm bữa (vì em ngủ như cơm bữa). Hắn ôm đằng sau em khi em nằm nghiêng. Hắn quỳ bên đầu giường khi em nằm úp tay bám thành giường. Hắn nằm ngang dưới chân giường đè cả lên bàn chân em. Hắn nằm ngược chiều và chân hắn vướng vào người em. Có lúc hắn nhảy lên đầu giường và nằm ngang trên ấy khi em cố giằng xem mặt hắn. Dù ở tư thế nào thì mọi cảm giác động chạm đều là có thật. Có hôm 7h sáng, em thức dậy, ngán ngẩm và ôm chăn ra phòng khách nằm trên cái trường kỉ hẹp. Và em lại bị đánh thức 2 lần bởi phải giành chỗ với 1 con ma.
Vì sự việc lặp lại thường xuyên, nên mỗi khi em mở được mắt và nhìn được mờ mờ mọi vật, em cố gắng xác nhận xem cái cánh tay hay cái bàn chân này có đúng là của người thật, hay chỉ là ảo giác. Và lần nào câu trả lời cũng là: Hình ảnh thật là sống động, cảm xúc thật là trung thực!!
———–
Phản ứng của em thế nào ư? Ngày đầu khóc. Ngày hai sợ hãi không dám ngủ tiếp. Ngày ba em cố banh óc để nhớ để tụng cái câu thần chú mà có lần nghe lỏm cô H.L nói với bé Mỹ Lệ, để tất cả những gì tớ nhận được là cái phịt cười mỉa mai của con ma. Ngày tư năm sáu bảy em giận dữ quát tháo và đuổi hắn đi. Ngày tám chín mười ri đầm già xì em cố cấu xé, đánh đập và hành hạ một con ma chẳng biết đau là gì. Sau đó hết bài, em mệt mỏi không thèm nói nữa. Em đi kể lung tung và thích thú nhìn vẻ mặt thảng thốt của mọi người. Em định xuống gặp bác bảo vệ để hỏi một cách nghiêm túc về tiểu sử của căn nhà thì mẹ em nhắc cho em nhớ ra bí kíp gia truyền của nhà em – đó là đặt con dao dưới gối.
———-
Ngủ yên được mấy ngày thì vô tình trường em có lệnh cho chuyển sang một căn hộ mới, đẹp hơn, sáng hơn, và ít âm khí hơn. Lý do là vì chỉ cho 2 đứa Việt Nam ở trong một căn hộ 5 phòng to vật vã như thế thì quá phí phạm. Sang nhà mới, em dùng la bàn đo đạc hướng cẩn thận. Suốt mấy tháng ở đó, em chỉ gặp (hay gặp lại) con ma một lần thôi. Đó là lúc em nằm ngủ quên trong khi đọc sách, nằm ngược với hướng thông thường. Có bàn chân đặt dọc bên hông. Em chụp lấy cái cẳng chân, sờ sờ cái quần, chất vải thật là lạ, ai mặc cái quần này nhỉ. Bảo, Châu, Long, Mai Hoa … em chẳng thể nhớ được là kiểu vải này đã thấy ở đâu (?!). Và khi em hé được mắt, hắn trồi lên từ dưới chân, gương mặt giận dữ xà xuống bóp cổ em.
———
Lần đầu tiên con ma muốn hại mình. Mình phải thật bình tĩnh. Em cố hít thở thật sâu rồi tìm cách bắt chuyện để thương lượng. Hỏi han gia cảnh nó chăng? (Một cách mà một thầy đã bày là tìm cách nói chuyện với nó). Nhưng bàn tay giận dữ vẫn không rời cổ em. Em chợt nghĩ ra phương án khác. Cũng may trước đó đã hỏi lại cô H.L chính xác câu niệm chú. Em cố thả lỏng, lặp đi lặp lại câu niệm đơn giản. Có một lỗ xoáy bỗng xuất hiện trên ngực phải con ma (con này có vẻ giống quỷ hơn), rồi nó tan ra, tan đi, biến mất.
———
Con ma ở căn phòng nhỏ như cái hòm em gặp đêm qua lần đầu tiên là một con … ma nữ. Em đang ngủ nghiêng thì cảm nhận được bàn tay siết chặt quanh eo mình. Khi mở mắt và nhận ra căn phòng quen thuộc, em hiểu ngay chuyện gì lại xảy ra. Em dùng hết sức bình sinh mới gỡ được một bàn tay của nó. Thật là ngạc nhiên, đó là một bàn tay con gái. Bàn tay nhỏ hơn tay em nhiều, không thô ráp nhưng cũng không mềm mại, những ngón tay tương đối ngắn. Bỗng dưng em dịu lòng lại. Em hỏi thật lòng: Thì ra là con gái à? Sao lại đến đây? Nhưng nó chẳng trả lời trả vốn gì cả. Chẳng hiểu sao em lại cảm nhận được nỗi buồn dữ dội của nó qua sự im lặng đó. Em còn nhớ cảm giác khuôn mặt nó áp sát sau gáy.
———-
Ngay khi thức dậy, em lại đi tìm con dao Thái đặt xuống đầu giường. Lúc chuyển nhà đến đây có gối đầu một thời gian, sau đó có lần ăn trái cây mà không tìm thấy con dao đâu nên lấy tạm ra gọt. Rồi từ đó xài luôn. hehe
———-
Chắc nhiều người sẽ xem đây là chuyện hoang đường. Không sao cả, hãy cứ nghĩ rằng em đang kể lại những GIẤC MƠ MA của mình là được. Chính bản thân em cũng không tin nổi người như em mà lại đi hô hoán rằng mình gặp ma… (Nhân nào ác mồm ác miệng có thể xỉ vả: Người như mày có ma nó mới thèm theo, haha)
———–
Tái bút: Em sống lành mạnh, em ăn khỏe ngủ khỏe, tinh thần luôn sảng khoái và vui tươi. Chuyện gặp ma cũng chỉ là 1 chuyện thú vị trong đời em … Và em muốn nhắn với mấy con ma rằng:
-Em biết nó thú vị rồi, em mong ai cũng được vui như em, nên xin các bác chọc những người khác đi ạ!!! ^_^
Phòng ngủ của tớ ở căn hộ 207

Phòng ngủ của tớ ở căn hộ 207Phòng khách - căn hộ nằm ở lầu 9 nhưng bị ngược sáng

Phòng khách – căn hộ nằm ở lầu 9 nhưng bị ngược sángGian bếp (Má Long đang băm hành). Bữa đó cả bầy ngủ lại, mỗi đứa 1 phòng ... mà sao không nghe lũ nó than phiền gì chuyện bị quấy rối nhẩy. Có mỗi Trâu hơi hoang mang hốt hoảng vì một lí do nào đó k rõ ràng ...

Gian bếp (Má Long đang băm hành). Bữa đó cả bầy ngủ lại, mỗi đứa 1 phòng … mà sao không nghe lũ nó than phiền gì chuyện bị quấy rối nhẩy. Có mỗi Trâu hơi hoang mang hốt hoảng vì một lí do nào đó k rõ ràng …Căn hộ mới, lầu 16, tràn ngập ánh sáng. Sáng nào ngủ ráng cũng y như đang nằm nướng thịt heo ngoài bãi biểnCăn hộ mới, lầu 16, tràn ngập ánh sáng. Sáng nào ngủ ráng cũng y như đang nằm nướng thịt heo ngoài bãi biểnCái hòm chính hiệu. Đời lên voi xuống ve là đây! Thậm chí hình chụp cũng từ mười mấy chấm xuống hai chấm. Nhưng nói chung là tớ thấy thỏa mãn với cái phòng này, ăn nhiều chứ ở bao nhiêu. Nhà rộng đi lại mỏi chân chứ được gì, keke

Cái hòm chính hiệu trong thời gian viết luận văn, nơi em ngủ với con ma nữ. Đời lên voi xuống ve là đây! Thậm chí hình chụp cũng từ mười mấy chấm xuống hai chấm. Nhưng nói chung là em thấy thỏa mãn với cái phòng này, ăn nhiều chứ ở bao nhiêu. Nhà rộng đi lại mỏi chân chứ được gì, keke

(30.10.2009)

One thought on “Khi Được Ma Yêu

Comments are closed.